Tôi hiểu " hồn " anh sao hóa " điên " Bởi đời say ngủ giấc sâu miên Lương tâm bán rẻ vào phân bạc Phẩm giá chui qua một chữ tiền Lá trúc che nghiêng khuôn mặt ảo Đò trăng về chậm bến sông phiền Quy Nhơn, Gò Ráng anh nằm đó Gặp mấy thi nhân, mấy bạn hiền. Trọng Bảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét