Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

SỜ VỢ

Đêm nằm sờ vợ nghĩ mà thương
Cái bụng đói meo lép tận giường
Đôi má nhăn nheo nào thấy thịt
Cặp giò nghiu ngẳng đã giơ xương
Bởi thương con cái chưa no ấm
Hay xót ông chồng mãi gió sương
Hết nắn lại sờ, sờ lại nắn
Càng sờ càng nắn, lại càng thương.

1959
Dương Quân( Dương Tự Cường)
1926- 1985

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét