Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Tác giả LAM ĐIỀN


      PHỎNG VẤN CÁI NGHÈO

- Nghèo ơi, nghèo hỡi, nghèo hời
Mi bám ta mãi đến đời nào đây ?
- Nghèo rằng mi hỏi lạ thay
Nghèo, giàu là tự bọn bay, hỏi gì ?
   Nếu như dẹp hết nhũng đi
Công bằng phân phối, lo chi cái nghèo
   Rồi nhiều biện pháp tiếp theo, 
Như giảm biên chế, phăng teo..."ruột thừa "
   Kỷ cương lao động siết cho
Không người nhàn tán "buôn dưa" tối ngày
   Thảy đều lao động hăng say
Hiền tài, trí thức mạnh tay tin dùng
   Và cần loại bỏ thẳng thừng
Tệ mua bán chức vô cùng xấu xa...
   Nếu làm được thế...a ha
Thỏi vàng, nén bạc tuôn ra ào ào
   Cái nghèo sẽ bị nốc - ao
Bao nhiêu "tiêu cực" cũng ào đổ theo !
   
Ô hô ! Chân lý dễ èo
Nhưng làm cho được - lộn phèo ruột gan !
( Đăng trong báo Năng lượng mới số 331, thứ Ba ngày 17/6/2014)

Lam Điền, Phó Chủ nhiệm CLB thơ trào phúng Hà Nội

Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Tác giả Phùng Ngọc Bích


         MONG TRỜI SOI TỎ

Thao thức canh khuya ngẫm sự đời
Đầu xanh nay tóc trắng sương rơi
Xem tuồng thế sự tài mưu lợi
Rối kịch trò đời dẻo lưỡi môi
Dinh thự bao người thừa thãi của
Lề đường lắm kẻ cháo cầm hơi
Mong trời soi tỏ nơi trần thế
Cho thiện sang giàu, ác bắt toi.

Ca trù: Đáng đời !

Mướu:
Tham quan chẳng nghĩ giúp dân
Nếu dân nhờ vả quan lần túi ngay
Quan tham : kẻ cướp ban ngày
Người đời khinh rẻ quan hay ăn tiền.

Hát nói:    Tham quan đắc chí !

Thú gì hơn trong ví lắm đô la
Tự đắc vênh vang, ta lắm bạc nhiều nhà
Năm bẩy vợ mà Tú bà còn môi giới...
" Sống sa đoạ quỷ ma thường dẫn lối "
" Đời quá giàu, luật pháp xét căn nguyên "
Tham thì thâm, lời Bụt chứng nhỡn tiền
Ngồi trong khám, trách Hoàng thiên gieo tủi nhục
Sao chẳng nhớ câu: Tri, túc tâm thường lạc
Nay ăn năn, ăn năn thì đã quá muộn màng
Đáng đời bè lũ gian tham.

Phùng Ngọc Bích.